Vào tháng 5 năm 2025, tựa game Doom: The Dark Ages đã chính thức ra mắt và nhanh chóng gây ấn tượng mạnh mẽ. Không thể phủ nhận, đây là phiên bản mạnh mẽ nhất trong series Doom được hồi sinh, mang đến cảm giác mới mẻ với những ý tưởng, vũ khí và trải nghiệm tổng thể độc đáo. Mặc dù Doom Eternal vẫn được đánh giá là một trong những game bắn súng góc nhìn thứ nhất (FPS) hay nhất mọi thời đại và đã nhận được nhiều lời khen ngợi, nhưng nó vẫn tồn tại một số vấn đề. The Dark Ages đã khắc phục hầu hết những điểm này, khẳng định vị thế vượt trội trong lòng nhiều game thủ. Bài viết này sẽ đi sâu vào 4 lý do chính tại sao Doom: The Dark Ages lại được đánh giá cao hơn Doom Eternal.
1. Trải nghiệm Slayer “đầm” và chân thực hơn
Không còn những pha “nhảy nhót” như vận động viên thể dục dụng cụ
Một trong những điểm khiến nhiều người chơi không hài lòng về Doom Eternal là cách game biến Doom Slayer thành một vận động viên thể dục dụng cụ không gian, thay vì một cỗ máy hủy diệt không ngừng nghỉ. Những thanh xà, cú nhảy đôi, bám tường – đôi lúc khiến người chơi cảm thấy như đang trải nghiệm Prince of Persia phiên bản địa ngục. Doom: The Dark Ages đã tinh chỉnh hoàn toàn cơ chế này, và đó là một cải tiến đáng giá.
Di chuyển trong The Dark Ages mang lại cảm giác nặng nề hơn, có trọng lượng và phù hợp hơn với bối cảnh chiến trường đẫm máu thời trung cổ mà game muốn thể hiện. Các cú nhảy không còn là phản xạ tức thì mà trở thành một phần của nhịp điệu chiến đấu. Điều tuyệt vời nhất là những thanh xà đã biến mất hoàn toàn, cùng với đó là cảnh quan lộn xộn, lơ lửng của Eternal. Giờ đây, những ngọn tháp cao chót vót, lâu đài đổ nát và cảnh quan gothic hùng vĩ trở thành tâm điểm, khiến thế giới trong game trở nên chân thực và đáng tin cậy hơn, không còn giống một sân chơi leo trèo. Đây không chỉ là một cải thiện về lối chơi mà còn là một nâng cấp đáng kể về mặt không khí, giúp game thủ cảm nhận được sự tàn khốc của địa ngục mà Slayer đang đặt chân qua.
Nút thịt màu xanh kỳ dị trên trần nhà trong tựa game Doom The Dark Ages
2. Cốt truyện rõ ràng và dễ theo dõi hơn
Câu chuyện được kể mạch lạc từ đầu đến cuối
Ngay khi Doom Eternal bắt đầu, người chơi đã nhận ra có một khoảng cách hai năm giữa các sự kiện của game và phiên bản năm 2016. Dù điều này không quá phức tạp, nhưng khi đi sâu vào game, có quá nhiều chi tiết xảy ra cùng lúc – từ các Hell Priests đến Maykrs, từ Sao Hỏa đến Urdak – khiến việc theo dõi cốt truyện trở nên gần như bất khả thi. Mặc dù phần lớn game thủ tìm đến Doom vì sự thỏa mãn khi bắn hạ lũ quỷ, và Doom Eternal đã làm rất tốt điều đó, nhưng cốt truyện vẫn là một phần quan trọng.
Tuy nhiên, trong Doom: The Dark Ages, cốt truyện được xây dựng, dẫn dắt và viết rất mạch lạc, khiến khó lòng không so sánh với người tiền nhiệm. Có một khởi đầu, giữa và kết thúc rõ ràng cho câu chuyện này, với một nhân vật phản diện chính để tập trung. The Dark Ages không chỉ giữ mọi thứ đơn giản mà còn dễ theo dõi, từ đó tạo nên một câu chuyện có dòng chảy tốt hơn.
Ảnh bìa chính thức của game Doom Eternal, với Doom Slayer ở trung tâm
Bảng thông tin chi tiết về game Doom (2016), bao gồm ngày phát hành và nhà phát triển
3. Cơ chế quản lý đạn dược được cải thiện đáng kể
Không còn bị ép buộc phải dùng tất cả vũ khí
Một trong những điểm gây khó chịu lớn nhất của Doom Eternal là cách game gần như ép buộc người chơi phải sử dụng mọi vũ khí, bất kể họ có thích chúng hay không. Do cơ chế quản lý đạn dược khắc nghiệt, người chơi thường xuyên cạn kiệt đạn, buộc phải liên tục luân chuyển vũ khí chỉ để sống sót. Nhưng The Dark Ages đã thay đổi điều này. Thay vì buộc người chơi phải xoay vòng các vũ khí không phù hợp với phong cách của họ, game đã cung cấp những công cụ mà họ muốn sử dụng. Súng máy nghiền sọ (skull-crusher machine gun)? Tuyệt vời. Lưỡi cưa khiên (shield saw)? Còn hơn thế nữa. Và tất nhiên, Super Shotgun kinh điển – mang lại những phát bắn chuẩn xác vào đầu quỷ, đúng là một “tuyệt phẩm”!
Ngay cả ở độ khó Nightmare hoặc cao hơn, người viết cũng chưa bao giờ cảm thấy bị gò bó bởi giới hạn đạn tùy tiện. Nếu muốn điều chỉnh giá trị tài nguyên để gắn bó với những công cụ yêu thích, game đều cho phép. Không phán xét, không áp lực. Và điều tuyệt vời nhất là tất cả các vũ khí đều rất tốt, khiến người chơi vẫn muốn thử nghiệm chỉ để tìm kiếm cảm giác mạnh – không phải vì game đã dồn họ vào thế bí. The Dark Ages không chỉ quản lý đạn dược tốt hơn mà còn tôn trọng cách người chơi thực sự muốn trải nghiệm.
Doom Slayer cưỡi rồng cơ khí khổng lồ, sẵn sàng chiến đấu trong Doom The Dark Ages
Hình ảnh sản phẩm của Doom Eternal, thể hiện đồ họa và phong cách chiến đấu
4. Định hướng nghệ thuật u tối, gai góc ấn tượng hơn
Từ bỏ phong cách neon rực rỡ, trở về với tông màu gothic kinh điển
Phong cách đồ họa rực rỡ, bão hòa của địa ngục trong Doom Eternal với những màu neon, vật phẩm phát sáng và năng lượng dồn dập cũng có sức hút riêng. Nhưng đối với nhiều người, sự chuyển đổi của The Dark Ages sang định hướng nghệ thuật gai góc, u ám và trầm tư hơn lại gây ấn tượng mạnh mẽ hơn. Kiến trúc gothic, bảng màu trầm, bầu trời u ám bị bao phủ bởi khói và sự tuyệt vọng – tất cả đều phù hợp hơn với hành trình thực sự của Doom Slayer. Đây không còn là sân chơi của một siêu anh hùng mạnh mẽ. Đây là một thế giới cổ đại tàn bạo của sự hy sinh, đau khổ và cuộc chiến vĩnh cửu.
Một cảnh gameplay trong Doom The Dark Ages, tập trung vào hành động chiến đấu khốc liệt
Và đó chính là điểm mấu chốt. Slayer không chỉ là một siêu anh hùng với tiếng guitar điện đằng sau – anh là một chiến binh bị nguyền rủa, bị thúc đẩy bởi một con đường đau khổ vĩnh viễn. Tông màu tối hơn nhấn mạnh điều đó một cách tuyệt đẹp. Từ những nhà thờ ma quái đến hầm ngục u tối, từ những cảnh quan địa ngục rực lửa đến những vực sâu Lovecraftian của Thế giới khác, mọi thứ đều toát lên vẻ nặng nề và mục đích. Bạn cảm nhận được gánh nặng mà anh ấy mang vác. Bạn thấy sự giận dữ, nhưng cũng cả nỗi buồn sâu thẳm bên dưới. Không phải định hướng nghệ thuật của Eternal là tệ, nhưng The Dark Ages cuối cùng đã mang lại cho câu chuyện của Slayer một trọng lực thẩm mỹ mà nó xứng đáng có được. Đó không chỉ là về việc trông “ngầu” nữa. Đó là về việc khiến bạn cảm nhận được địa ngục mà anh ấy đang dấn thân vào.
Ảnh bìa chính thức của Doom The Dark Ages, với Slayer trong bối cảnh u tối
Doom The Dark Ages kết thúc một bộ ba game làm hài lòng mọi game thủ
Doom Eternal là một trải nghiệm dữ dội, mạnh mẽ, và đầy hung hãn – và vẫn đáng yêu vì những gì nó đã thể hiện. Nhưng The Dark Ages mang đến cảm giác như một sự tiến hóa thực sự. Một tựa game hiểu khi nào nên kìm nén, khi nào nên để thế giới của nó “thở”, và khi nào nên thực sự giải phóng Slayer.
Nó không loại bỏ cốt lõi của Eternal mà thay vào đó, loại bỏ những phần không cần thiết để mang lại một trải nghiệm tinh gọn hơn, nặng nề hơn và có ý nghĩa hơn. Từ định hướng nghệ thuật đến hệ thống vũ khí và cách nó tôn trọng lựa chọn của người chơi, đây chính là phiên bản Doom mà nhiều người hằng mong đợi. Gai góc hơn, u tối hơn và vẫn cực kỳ vui nhộn. Thành thật mà nói, đó là tất cả những gì chúng ta muốn.
Một góc nhìn khác về gameplay của Doom The Dark Ages, với môi trường cổ kính và chiến đấu dữ dội
Và điều tuyệt vời nhất? The Dark Ages là một cái kết hoành tráng cho một trong những bộ ba game hay nhất trong lịch sử gaming hiện đại. Bộ ba Doom mới đã làm hài lòng mọi game thủ với nhiều lựa chọn: nếu bạn muốn một lối chơi bắn súng hành động có chiến thuật và được sắp xếp hợp lý, bạn có Doom năm 2016. Nếu bạn muốn một trải nghiệm bắn súng điên cuồng, không ngừng nghỉ, luôn có Eternal. Và nếu bạn muốn sự kết hợp hoàn hảo giữa cả hai, nơi bạn đứng vững và làm chủ mọi đấu trường, bạn có The Dark Ages.
Bạn nghĩ sao về Doom: The Dark Ages so với Doom Eternal? Hãy chia sẻ ý kiến của bạn trong phần bình luận bên dưới!