Ellie dùng cung tên, Joel và Abby trong The Last of Us Part 2 Remastered trên PC
Game

Chế độ Grounded The Last of Us: Cách duy nhất để thực sự cảm nhận nỗi kinh hoàng sinh tồn

Trong thế giới game ngày nay, nơi người chơi thường được “cầm tay chỉ việc”, với vô số vật phẩm rơi rớt và khả năng làm lại không giới hạn, The Last of Us nổi bật như một tựa game đòi hỏi sự tôn trọng. Và chế độ khó Grounded chính là người thầy khắc nghiệt nhất của nó. Không có HUD (giao diện hiển thị), không có Listen Mode để định vị kẻ thù, và nguồn tài nguyên khan hiếm đến mức bạn không thể thoải mái lục lọi khắp bản đồ, Grounded Mode chính là cách chơi “thực sự” của cả hai phiên bản The Last of Us. Nếu bạn có thể chịu đựng thử thách khắc nghiệt đó, phần thưởng bạn nhận được là một thứ mà ít game có thể mang lại: sự đắm chìm hoàn toàn. Grounded trở thành cách duy nhất để thực sự cảm nhận The Last of Us – không thỏa hiệp, không thoải mái, chỉ là sự sinh tồn thuần túy, bản năng.

Ellie dùng cung tên, Joel và Abby trong The Last of Us Part 2 Remastered trên PCEllie dùng cung tên, Joel và Abby trong The Last of Us Part 2 Remastered trên PC

Sự đắm chìm bùng nổ khi bạn chọn Grounded

Việc chuyển độ khó lên Grounded giống như bật một công tắc, tái cấu trúc toàn bộ trải nghiệm. Ngay cả ở độ khó Medium hay Hard, bạn cũng cần chơi thận trọng, dù vật phẩm và đạn dược vẫn dồi dào, và kẻ thù luôn cảnh giác cao độ. Tuy nhiên, Grounded nâng mức độ này lên gấp mười lần. Đột nhiên, mọi viên đạn đều có giá trị, và mọi kẻ thù đều là một mối đe dọa thực sự. Bạn không còn chiến đấu với AI của trò chơi nữa – bạn đang bị áp đảo, thiếu trang bị và choáng váng theo cách mà Joel hoặc Ellie sẽ cảm thấy. Đây không phải là khoảnh khắc để “cải thiện kỹ năng”, mà là khoảnh khắc để “đối mặt với thực tế”, khi The Last of Us biến thành một trong những game khó nhất.

Mọi phát súng đều quý giá, mọi sai lầm đều phải trả giá đắt

Trong chế độ Grounded của The Last of Us Part III, đạn dược trở thành một thứ hàng hóa thần thoại – một mũi tên duy nhất có thể là sợi dây cứu sinh của bạn, hoặc nó có thể vỡ tan khi va chạm, đẩy bạn vào trạng thái hoảng loạn và ứng biến. Bắn trượt một phát súng là điều tàn khốc, không chỉ vì tiếng ồn mà còn vì nó làm cạn kiệt lượng dự trữ vốn đã ít ỏi của bạn.

Căng thẳng không hề giảm bớt trong chế độ Grounded.

Và trong khi bạn không ngừng tìm kiếm các giải pháp thay thế – gạch, chai lọ, bất cứ thứ gì – thì ngay cả những thứ đó cũng trở nên khan hiếm và quý giá. Bạn không có nhiều lựa chọn về công cụ muốn sử dụng – hoàn toàn ngược lại. Thực tế, trong Grounded, bạn phải sử dụng mọi thứ mình có nếu muốn sống sót, và bạn không thể nghĩ đến cuộc chạm trán tiếp theo bởi vì khoảnh khắc hiện tại chính là sinh tử. Trong Grounded, căng thẳng không hề giảm bớt – không trong chiến đấu, không trong khám phá. Nó lây nhiễm vào toàn bộ bầu không khí. Đây chính là nơi các tựa game The Last of Us phát huy hết thế mạnh của mình. Đây chính là cách chúng nên được chơi.

Nghệ thuật lén lút đạt đến đỉnh cao

Yếu tố lén lút trong các game The Last of Us đã rất xuất sắc, dựa trên chủ nghĩa hiện thực và sự tàn bạo trong cách thực hiện. Nhưng độ khó Grounded đã biến nó từ hấp dẫn thành hoàn toàn thiết yếu. Bạn buộc phải di chuyển như con mồi trong một thế giới đầy kẻ săn mồi. Kế hoạch của bạn bị chi phối bởi sự di chuyển của kẻ nhiễm bệnh và các đội tuần tra vũ trang, và một bước đi sai lầm có nghĩa là cái chết tức thì. Nó ít giống với một cuộc phiêu lưu anh hùng hơn mà giống một mô phỏng sinh tồn. Và điều đó thực sự tuyệt vời.

Bậc thầy về áp lực, khó lường và các cuộc chạm trán hữu cơ

Tôi đã từng đề cập trong bài đánh giá về The Last of Us Part II Remastered trên PC – yếu tố lén lút trong game không chỉ là bậc thầy. Tôi dám khẳng định nó có thể là hệ thống lén lút năng động, có khả năng chơi lại cao nhất trong bất kỳ game hành động-phiêu lưu hiện đại nào, có lẽ chỉ kém hơn Metal Gear Solid. Trên Grounded, không có hai cuộc chạm trán nào trong các game The Last of Us cảm thấy giống nhau vì hành vi của kẻ thù luôn thay đổi. Mức độ cảnh giác, kiểu tìm kiếm, phản ứng của chúng với tiếng súng hoặc tiếng ồn – tất cả đều thay đổi liên tục.

Grounded ít giống với một cuộc phiêu lưu anh hùng hơn mà giống một mô phỏng sinh tồn.

Đôi khi chúng sẽ gọi đồng đội khi thấy bạn, đôi khi không. Đôi khi chúng sẽ chết với tiếng hét lớn, và đôi khi chúng sẽ gục xuống mà không một tiếng động. Sự khó đoán đó buộc bạn phải suy nghĩ như một con vật bị dồn vào đường cùng, chứ không phải một siêu anh hùng.

Đây cũng là nơi cận chiến trở thành nghệ thuật. Một viên gạch không chỉ là một vật gây xao nhãng – nó là một cứu tinh tiềm năng, hoặc một cách để hạ gục một tên lính canh khi số lượng dao găm của bạn sắp hết. Nhưng ngay cả các pha hạ gục cận chiến cũng mang nặng ý nghĩa. Các hoạt ảnh dài, tàn bạo và mang tính cá nhân. Bạn đang chứng kiến những người đấu tranh vì mạng sống của họ, và nhân vật của bạn cũng không có vẻ gì là vui vẻ về điều đó. Bạo lực trong Grounded không có cảm giác “ngầu” – nó có cảm giác tuyệt vọng, đúng như những gì nó nên có.

Xây dựng thế giới qua sự khan hiếm

Sự khan hiếm là nơi Grounded thực sự tỏa sáng – không chỉ như một cài đặt độ khó, mà còn như một công cụ kể chuyện. Trong một thế giới nơi xã hội sụp đổ 20 năm trước, bạn không nên tìm thấy năm viên đạn trong một ngăn kéo hay một bộ sơ cứu dưới mỗi băng ghế. Và trên Grounded, bạn sẽ không tìm thấy. Bạn sẽ không tìm thấy gì. Lặp đi lặp lại. Và càng xảy ra điều đó, bạn càng tin vào sự khắc nghiệt của vũ trụ này.

Cảm giác thất bại khi bạn mở ngăn kéo thứ một trăm, và nó cũng trống rỗng như chín mươi chín cái trước đó? Điều đó là có chủ đích. Đó là thiết kế phục vụ cho câu chuyện. Đây là hình ảnh của 20 năm sau ngày tận thế. Sự thất vọng đó chính là điểm mấu chốt – nó củng cố cuộc đấu tranh, sự vô vọng, nỗi tuyệt vọng. Grounded tước bỏ sự thoải mái của các vòng lặp game truyền thống và khiến bạn cảm thấy như một người nhặt rác thực thụ, đầy hy vọng nhưng cũng đầy bất hạnh.

Grounded tước bỏ sự thoải mái của các vòng lặp game truyền thống và khiến bạn cảm thấy như một người nhặt rác thực thụ.

Nó vẫn có thể chơi được – đừng hiểu lầm tôi. Ngay cả những người chơi bình thường cũng có thể vượt qua các cuộc chạm trán trong chế độ Grounded, nhưng họ sẽ phải tập trung cao độ và sử dụng mọi tài nguyên mà mình có. Đó là lý do tại sao tôi thực sự tin rằng đó là cách duy nhất để chơi tựa game này.

Ngay cả những mạng sống bạn lấy đi cũng cảm thấy nặng nề hơn. Bạn không còn đi khắp bản đồ để hạ gục mọi kẻ thù nữa. Bạn cẩn thận vạch ra một kế hoạch để đến nơi cần đến, không lãng phí một bước đi hay một viên đạn khi bạn lê lết qua địa ngục với một kế hoạch – một con dao, một viên gạch và rất nhiều lời cầu nguyện.

The Last of Us không dành cho tất cả mọi người – và đó là ý nghĩa

Hãy thành thật mà nói – Grounded không dành cho tất cả mọi người. Đôi khi, sau cái chết thứ 50 trong cùng một cuộc chạm trán, thật cám dỗ khi chỉ muốn giảm độ khó và tiếp tục câu chuyện. Và thành thật mà nói, không có gì đáng xấu hổ trong việc đó. The Last of Us là một series giàu câu chuyện, và không phải ai cũng muốn trải nghiệm nó qua lăng kính của sự khổ dâm.

Bạn có thể chơi dễ hơn, nhưng cảm xúc sẽ không bao giờ vẹn nguyên

Nhưng Grounded không phải là về việc đặt ra rào cản. Đó là về việc cung cấp phiên bản tinh túy, chắt lọc nhất về tầm nhìn của trò chơi. Đó là một thử thách, vâng, nhưng nó cũng là một phần thưởng – một thứ không thể bắt chước ở các cài đặt thấp hơn. Bạn không chỉ xem Joel và Ellie chịu đựng. Bạn chịu đựng cùng họ. Và trong một trò chơi về sự sống còn bằng mọi giá, điều đó rất quan trọng.

Không có HUD. Không có chế độ nghe. Không có các điểm lưu an toàn. Những gì còn lại là một trải nghiệm được tinh giản, khắc nghiệt, tập trung cao độ, buộc bạn phải hòa mình vào thế giới hơn là chỉ quan sát nó. Nó mệt mỏi. Nó tàn bạo. Và quả thực, nó hoàn toàn đáng kinh ngạc.

Phiên bản khốc liệt nhất của The Last of Us cũng là phiên bản chân thật nhất

Chơi The Last of Us Part III ở độ khó Grounded không chỉ khiến các trò chơi trở nên khó khăn hơn đối với tôi – nó còn khiến chúng trở nên tốt hơn. Nó kéo tôi vào thế giới của nó bằng một lực không ngừng nghỉ, tước đi mọi lưới an toàn và hỏi, “Bạn sẽ đi xa đến đâu?” Và sau đó, nó cho tôi thấy câu trả lời, lặp đi lặp lại, cho đến khi tôi quá kiệt sức để chống cự và quá cam kết để bỏ cuộc.

Các nhân vật game đơn Geralt, Ellie, Batman, Arthur Morgan và Joel Miller đại diện cho những tựa game xuất sắcCác nhân vật game đơn Geralt, Ellie, Batman, Arthur Morgan và Joel Miller đại diện cho những tựa game xuất sắc

Đây chính là điều khiến trò chơi đọng lại. Đây chính là điều khiến nó không thể quên, không chỉ vì câu chuyện và những bài học nó mang lại, mà còn vì lối chơi. Bạn chưa thực sự chơi The Last of Us cho đến khi bạn chơi nó trên Grounded.

Kết luận: Chế độ Grounded trong The Last of Us không chỉ là một cài đặt độ khó cao hơn; đó là một triết lý thiết kế đưa trải nghiệm sinh tồn lên một tầm cao mới. Nó biến người chơi thành một phần không thể tách rời của câu chuyện, buộc họ phải đối mặt với những thử thách chân thực nhất mà một thế giới hậu tận thế có thể mang lại. Nếu bạn là một người hâm mộ The Last of Us và đang tìm kiếm một trải nghiệm sâu sắc, ám ảnh và đáng nhớ hơn, hãy thử thách bản thân với Grounded. Nó có thể là hành trình khắc nghiệt nhất, nhưng chắc chắn cũng là hành trình chân thực và xứng đáng nhất.

Bạn đã từng trải nghiệm chế độ Grounded trong The Last of Us chưa? Cảm nhận của bạn về độ khó này là gì? Hãy chia sẻ suy nghĩ và kinh nghiệm của bạn trong phần bình luận bên dưới nhé!

Related posts

Lợi Thế Bất Ngờ Của Switch 2 Khi Chơi Splatoon 3: Squid Roll Mọi Nơi?

Administrator

Marvel Rivals Season 2.5: Nhà Phát Triển Phản Hồi Thắc Mắc Người Chơi Về Cân Bằng và Xếp Hạng

Administrator

Xbox 360 Bất Ngờ Nhận Cập Nhật Dashboard Sau 20 Năm: Dấu Hiệu Về Cam Kết Của Microsoft

Administrator